Cây bằng lăng
Như thường lệ, tôi đến trường sớm hơn mọi người. Sau khi mở cửa, quét phòng xong, hôm nào tôi cũng ngước mắt ngắm nhìn cây bằng lăng trước cửa. Tán lá chưa nấy gì là xum xuê cho lắm nhưng cái màu xanh mơn mởn cũng làm lòng tôi thấy vui.
Đang mải đưa ánh mắt từ những cành lá la đà lên đến ngọn cây, bỗng tôi reo lên: “đây rồi”. Tiếng reo làm mấy đứa học trò gần đó ngơ ngác. Trên ngọn cây, một nhành hoa bắt đầu vươn ra, những cái nụ còn chúm chím, e thẹn. Tôi cứ ngắm mãi, đi vòng hết xung quanh mà ngắm. Chỉ một nhành hoa mới nhú mà sao lòng tôi cứ rạo rực mãi không thôi. Hơn bốn năm rồi, thuở mới trồng cây Bằng lăng bị cắt trụi cành lá, chỉ còn lơ thơ vài cành tép, trồng xong còn bị gông chắc chắn bởi những cọc, những dây chằng chịt. Trông thật tội nghiệp cho nó.
Ngày nào cũng thế, từ thuở mới trồng, tôi vẫn ngắm nó, vẫn quan sát nó thật kĩ xem nó có bị sao không. Thỉnh thoảng lại nhắc chị lao công tưới tắm, cho nó ăn.
Từng ngày, nó thay đổi, từ lúc những cái lá lơ thơ bắt đầu tươi tắn trở lại. Đến lúc nó từ từ nảy ra những cái mầm bé tí, tím ngắt từ cái thân sù sì, từ những cái cành trơ trụi.
Bằng lăng cũng như cây bàng già nua, cũ kĩ đứng gần cổng trường. Mùa đông nó thay áo, chỉ giữ lại cho mình cái thân sù sì, những cái cành khẳng khiu. Rồi nó ngủ li bì cả cái mùa Đông lạnh lẽo, cho đến khi những hạt mưa bụi mùa Xuân bắt đầu đánh thức vạn vật. Nó cũng bừng tỉnh giấc, đến bây giờ nó đã khoác lên mình chiếc áo xanh mơn mởn, mà bất kì ai đi qua cũng muốn ngắm nhìn bởi cái nét dịu dàng, man mát của Bằng lăng.
Mấy hôm nay tôi vẫn quan sát nhành hoa đều đặn, đến nỗi tôi cảm nhận được nhành hoa lớn lên chầm chậm. Màu xanh của những cái nụ đã nhạt dần, sáng lên. Chắc chỉ vài hôm nữa thôi những cánh hoa màu tím - cái màu mà mấy cô cậu học trò thường gọi là “màu thủy chung ấy” - sẽ bật ra khoe sắc.
Tôi thầm ước một vài năm nữa thôi, trước cửa phòng tôi sẽ rực lên một màu tím thủy chung, và có lẽ màu tím thủy chung ấy như chính cái tấm lòng yêu nghề, mến trẻ của một ông giáo già giản dị, một đời cầm phấn, một đời thanh cao.